<P><SPAN style="COLOR:rgb(0,0,0); FONT-SIZE: medium">Năm 18 tuổi, anh quyết định nghỉ học đi phụ hồ. Bố Mẹ giận dữ, mắng “ sanh ra.. giờ cãi lời bố mẹ… phải chi nó ngoan, siêng học như bé Út…”</SPAN><BR><SPAN style="COLOR:rgb(0,0,0); FONT-SIZE: medium">Anh lặng thinh không nói năng gì… Bố mẹ mắng mãi rồi cũng thôi. Anh đã quyết thế!</SPAN><BR><SPAN style="COLOR:rgb(0,0,0); FONT-SIZE: medium">Ngày bé Út vào Đại Học, phải xa nhà, lên Thành Phố ở tro. Anh tự ý bán đi con bò sữa – gia tài duy nhất của gia đình, gom tiền đưa cho bé Út. Biết chuyện, bố thở dài, mẹ lặng lẽ, bé Út khóc thút thít… anh cười, “ Út ráng học ngoan…”</SPAN><BR><SPAN style="COLOR:rgb(0,0,0); FONT-SIZE: medium">Miệt mài 4 năm DH, Út tốt nghiệp loại giỏi, được nhận ngay vào công ty nước ngoài, lương khá cao… Út hớn hở đón xe về quê…</SPAN><BR><SPAN style="COLOR:rgb(0,0,0); FONT-SIZE: medium">Vừa bước vào nhà, Út sững người trước tấm ảnh của anh trên bàn thờ nghi ngút khói… Mẹ khóc, “ Tháng trước, nó bị tai nạn khi đang phụ hồ…lúc hấp hối, biết con đang thi tốt nghiệp, nó dặn đừng nói con biết…”</SPAN></P>
<P><SPAN style="COLOR:rgb(0,0,0); FONT-SIZE: medium">Anh ơi… ôi, người anh của Út…!</SPAN></P>
<P><SPAN style="COLOR:rgb(0,0,0); FONT-SIZE: medium"> Trích đăng trên net</SPAN></P>
<P><SPAN style="FONT-SIZE: small"><SPAN style="COLOR: #ff00ff">híc híc người anh của út</SPAN></SPAN></P>
Doc xong roi nuoc mat ...........,nho anh Hai cua minh qua. huhuhuhuhuhu..............