Nguyễn Thị Hồng Loan
by on June 22, 2011
77 views
<p><span class="Apple-style-span" style="font-size: 16px; font-family: 'Times New Roman'; " _mce_style="font-size: 16px; font-family: 'Times New Roman';"><h2 class="Lead" style="font-family: 'Times New Roman'; font-size: 11pt; color: rgb(95, 95, 95); font-weight: bold; "><span style="color: rgb(255, 153, 0); "><span class="Apple-tab-span" style="white-space:pre"> </span>Cũng có lúc em đã tin rằng anh yêu em, nhưng hình như anh cảm nhận thấy điều mà em đang cảm nhận nên ngay lập tức anh lại nói một điều gì đó khiến những ý nghĩ đó trong em chấm dứt.</span></h2></span><span class="Apple-style-span" style="font-size: 16px; font-family: 'Times New Roman'; color: rgb(255, 153, 0); " _mce_style="font-size: 16px; font-family: 'Times New Roman'; color:rgb(255,153,0);"><span class="Apple-tab-span" style="white-space:pre"> </span>Đến bây giờ em vẫn không hiểu được, tình cảm của anh và em có thể gọi tên nó là gì?</span></p><p><span class="Apple-style-span" style="font-size: 16px; font-family: 'Times New Roman'; color: rgb(255, 153, 0); "><span class="Apple-tab-span" style="white-space:pre"> </span>Với anh... em chỉ là một hiện tại không đầu không cuối. Cũng có lúc anh nhớ em thật đấy nhưng chỉ như một cơn gió mùa thu nhẹ nhàng thổi vào mặt hồ nhưng không làm gợn sóng. Vẫn bình yên... Mà thứ em cần là một cơn gió, không quá mạnh nhưng cũng đủ để mặt hồ lay động, một tình yêu, không dữ dội nhưng cũng đủ để sưởi ấm trái tim mỗi khi em cảm thấy mình cô đơn, yếu đuối.</span></p><p><span class="Apple-style-span" style="font-size: 16px; font-family: 'Times New Roman'; color: rgb(255, 153, 0); "><span class="Apple-tab-span" style="white-space:pre"> </span>Cũng đã có lúc em tự nhủ, thế này cũng tốt. Không là tình yêu, không là tình bạn, không là anh em, không tương lai, không định hướng, không thể đặt tên cho nó. Vậy cũng tốt chứ sao?</span></p><p><span class="Apple-style-span" style="font-size: 16px; font-family: 'Times New Roman'; color: rgb(255, 153, 0); "><span class="Apple-tab-span" style="white-space:pre"> </span>Như thế, chúng ta sẽ...</span></p><p><span class="Apple-style-span" style="font-size: 16px; font-family: 'Times New Roman'; color: rgb(255, 153, 0); "><span class="Apple-tab-span" style="white-space:pre"> </span>Quen dần với việc khi nào cần mới SMS cho nhau; quen dần với việc không cần comment những câu vô nghĩa chỉ để chứng tỏ rằng đã đọc, đã xem, đã biết.</span></p><p><span class="Apple-style-span" style="font-size: 16px; font-family: 'Times New Roman'; color: rgb(255, 153, 0); "><span class="Apple-tab-span" style="white-space:pre"> </span>Chẳng phải giận dỗi, dằn vặt, cãi vã, làm đau lẫn nhau. Những cuộc nói chuyện cũng sẽ trở nên thú vị hơn, bởi thi thoảng nhỡ miệng thì… ui chà, có liên quan gì đến nhau đâu chứ!</span></p><p><span class="Apple-style-span" style="font-size: 16px; font-family: 'Times New Roman'; color: rgb(255, 153, 0); "><span class="Apple-tab-span" style="white-space:pre"> </span>Sẽ không còn phải nghĩ nhiều rằng lẽ ra cô ấy phải thế này, anh ấy phải thế kia. Không còn phải lo lắng người kia quen ai, làm gì, cũng chẳng cần phải thường xuyên update FB để xem ai đó vừa comment gì ở đâu, vừa quen bạn mới nào.</span></p><p><span style="color: rgb(255, 153, 0); "><span class="Apple-style-span" style="font-size: 16px; font-family: 'Times New Roman'; " _mce_style="font-size: 16px; font-family: 'Times New Roman';"><span class="Apple-tab-span" style="white-space:pre"> </span>Đơn giản chỉ là khi ai có hứng thì alo. Ta sẽ lại cùng rong ruổi trên những con đường quen thuộc,</span><span class="Apple-style-span" style="font-size: 16px; font-family: 'Times New Roman'; " _mce_style="font-size: 16px; font-family: 'Times New Roman';">sẽ lại trêu chọc nhau những điều không đâu; sẽ lại chém gió và cười vui vẻ, sẽ lại thèm ai đó cùng có những cái nắm tay ấm áp; những cái vuốt tóc và ôm thật chặt. Ta sẽ lại là người yêu một (vài) ngày! Điều muốn quá giản dzị ấy..</span></span></p><p><span class="Apple-style-span" style="font-size: 16px; font-family: 'Times New Roman'; color: rgb(255, 153, 0); "><span class="Apple-tab-span" style="white-space:pre"> </span>Và sẽ quen dần với việc không cần nhận được thứ gì đó “đặc biệt”...</span></p><p><span class="Apple-style-span" style="font-size: 16px; font-family: 'Times New Roman'; color: rgb(255, 153, 0); "><span class="Apple-tab-span" style="white-space:pre"> </span>Cũng chẳng còn áp lực nếu phải quay về với thực tại gia đình của một nữa kia… cũng không phải lo lắng đến nỗi trống ngực đập thình thịch khi nhắc đến những vấn đề vĩ mô như “tương lai của mối tình”...vì đó là điều tự ai đó sẽ hiểu...về 1 mức giới hạn cho phép.</span></p><p><span class="Apple-style-span" style="font-size: 16px; font-family: 'Times New Roman'; color: rgb(255, 153, 0); "><span class="Apple-tab-span" style="white-space:pre"> </span>Vậy cũng tốt chứ sao?... Nhưng sao em cảm thấy hối tiếc cho một điều gì đó, vẫn thấy trong lòng không bình yên, cảm giác vẫn thật chênh vênh, mơ hồ tựa mây bay...</span></p><p><span class="Apple-style-span" style="font-size: 16px; font-family: 'Times New Roman'; color: rgb(255, 153, 0); "><span class="Apple-tab-span" style="white-space:pre"> </span>Có lẽ vì em vẫn nghĩ đến mối quan hệ lâu dài đấy, anh yêu!....</span></p><p><span class="Apple-style-span" style="font-size: 16px; font-family: 'Times New Roman'; "><br></span></p>
Attachments
namtay.jpg 17.98 Kb . 147 Views
Posted in: Share
Be the first person to like this.