Posts
<p><span style="font-family: times new roman,times; font-size: x-large; color: #800000;"><em><strong>                                                          </strong></em></span><a href="http://dotchuoinon.files.wordpress.com/2012/03/buddhaheart.png"><img src="http://i1213.photobucket.com/albums/cc475/hoa_phuong1/Hoa20Sen2002_zpsb218dc23.jpg" alt="" border="0" /></a></p> <p><a href="http://s1213.photobucket.com/user/hoa_phuong1/media/buddhaheart_zpsf05a81c7.png.html" target="_blank"><img src="http://i1213.photobucket.com/albums/cc475/hoa_phuong1/buddhaheart_zpsf05a81c7.png" alt=" photo buddhaheart_zpsf05a81c7.png" border="0" /></a><span style="font-family: times new roman,times; font-size: x-large; color: #800000;"><em><strong>      Chào các bạn,</strong></em></span><br /><span style="font-family: times new roman,times; font-size: large; color: #800000;">Khổng tử nói: “15 tuổi lo học,</span></p> <p><span style="font-family: times new roman,times; font-size: large; color: #800000;">30 tuổi đứng vững,</span></p> <p><span style="font-family: times new roman,times; font-size: large; color: #800000;">40 tuổi không còn bị lầm lẫn mê hoặc,</span></p> <p><span style="font-family: times new roman,times; font-size: large; color: #800000;">50 tuồi biết được ý trời,</span></p> <p><span style="font-family: times new roman,times; font-size: large; color: #800000;">60 tuổi thuận tai nghe tất cả mọi điều,</span></p> <p><span style="font-family: times new roman,times; font-size: large; color: #800000;">70 tuổi có thể làm theo lòng mong muốn mà không ra khỏi vòng phép tắc.</span></p> <p><span style="font-family: times new roman,times; font-size: large; color: #800000;">” (Thập hữu ngũ nhi chí ư học, tam thập nhi lập, tứ thập nhi bất hoặc, ngũ thập nhi tri thiên mệnh, lục thập nhi nhĩ thuận, thất thập nhi tòng tâm sở dục bất du củ..)</span></p> <p><span style="font-family: times new roman,times; font-size: large; color: #800000;">Tức là, theo Khổng Tử, phải đến 60 tuổi ta mới bắt đầu biết sống hòa bình, tai có thể nghe tất cả mọi người mà không thấy ai nghịch tai mình.</span></p> <p><strong><em><span style="font-family: times new roman,times; color: #800000; font-size: large;">Nhưng hiện nay chúng ta thực hành tâm tĩnh lặng để có thể nghe tất cả mọi người mà vẫn tĩnh lặng, không phải đợi đến 60 mới làm được điều đó.</span></em></strong></p> <p><span style="font-family: times new roman,times; font-size: large; color: #800000;">Điều này cũng dễ hiểu, vì truyền thống Khổng giáo chú trọng vào luật lệ, công thức, hệ cấp gia đình và hệ cấp xã hội–tam cương, ngũ thường, tam tòng, tứ đức, đúng sai… (1)</span></p> <p><span style="font-family: times new roman,times; font-size: large; color: #800000;">Trong một khuôn mẫu sống với công thức như thế, con người cứ làm theo công thức cả đời, trưởng thành tâm linh rất chậm, phải đến 60 tuổi mới làm được điều mà trong truyền thống Phật gia Tiểu Long Nữ 9 tuổi cũng có thể giác ngộ thành Bồ tát trong một tích tắc.</span></p> <p><strong><span style="font-family: times new roman,times; color: #800000; font-size: large;">Dĩ nhiên không phải ai cũng có thể giác ngộ dễ thế, nhưng nguyên tắc thì rất giản dị–bản tánh thật của ta là tĩnh lặng trong sáng, nếu ta thấy được bản tánh đó thì ta thành Phật ngay—Trực chỉ chân tâm, kiến tánh thành Phật (Chỉ thẳng vào tâm thật, thấy tánh, thành Phật).</span></strong></p> <p><span style="font-family: times new roman,times; font-size: large; color: #800000;">Nói là “tâm thật” (chân tâm) để ta khỏi nhầm với “tâm vọng động” (tâm xung động) với những tật xấu tạm thời–nóng giận, u uất, dối trá, tham lam…</span></p> <p><span style="font-family: times new roman,times; font-size: large; color: #800000;">Chúng ta hay nói “tôi nóng tánh (nóng tính)”, “tánh tôi hay ...ganh tị”, “tánh tôi hay nói ..dối”…</span></p> <p><strong><em><span style="font-family: times new roman,times; color: #800000; font-size: large;">Nhưng những thứ đó không phải là “tánh” của ta. Đó chỉ là những thói xấu học được từ nhiều năm. Khi chúng trỗi lên là tâm vọng động.</span></em></strong></p> <p><span style="font-family: times new roman,times; font-size: large; color: #800000;">“Tâm thật” (chân tâm–tức là <strong>“bản tánh” hay Tánh "</strong> của ta là Phật. Chỉ cần thấy <strong>tánh</strong> là thành Phật.</span></p> <p><span style="font-family: times new roman,times; font-size: large; color: #800000;"><strong>Tánh</strong> ta không phải là ganh tị, giận dữ, tham lam… vì ta không ganh tị, giận dữ và tham lam 24 giờ một ngày, chỉ thỉnh thoảng có chuyện ganh tị, giận dữ hay tham lam, với ai đó về điều gì đó.</span></p> <p><span style="font-family: times new roman,times; font-size: large; color: #800000;"><strong>Tánh</strong> ta là tĩnh lặng trong sáng. Thất tình lục dục là tạm thời. (2)</span></p> <p><span style="font-family: times new roman,times; font-size: large; color: #800000;"><strong>Tánh</strong> của biển là tĩnh lặng. Bão tố sóng dữ là tạm thời.</span></p> <p><span style="font-family: times new roman,times; font-size: large; color: #800000;"><strong>Tánh</strong> của trời là rỗng lặng. Mây mưa giông tố là tạm thời.</span></p> <p><span style="font-family: times new roman,times; font-size: large; color: #800000;">Phật gia không nói “bỏ mọi thói xấu thành Phật”, mà nói<strong> “kiến tánh thành Phật</strong>”—thấy được bản <strong>tánh</strong> của tâm mình là thành Phật. Những thói xấu tự nhiên mất hết.</span></p> <p><span style="font-family: times new roman,times; font-size: large; color: #800000;">Cho nên chúng ta nên thường xuyên nhìn vào bản<strong> tánh thật</strong> của mình—trái tim yêu ái, đầy yêu thương, đầy vị tha bác ái, đầy hiền dịu, đầy khiêm tốn, đầy thành thật của mình, đang ở trong mình, mà mình không thấy vì mình không bao giờ “nhìn”.</span></p> <p><span style="font-family: times new roman,times; font-size: large; color: #800000;"><strong>Kiến tánh thành Phật</strong>. Hãy thường xuyên “nhìn” trái tim trong sáng đó của mình. Mỗi ngày.</span></p> <p><span style="font-family: times new roman,times; font-size: large; color: #800000;">Chúc các bạn một ngày trong sáng.</span></p> <p><span style="text-decoration: underline;"><span style="font-family: times new roman,times; font-size: large; color: #800000;"><strong>Chú thích:</strong> </span></span></p> <p><span style="font-family: times new roman,times; font-size: large; color: #800000;">(1) Tam cương: 3 kỹ luật cứng–quân thần (vua tôi), phụ tử (cha con), phu phụ (chồng vợ).</span></p> <p><span style="font-family: times new roman,times; font-size: large; color: #800000;">Ngũ thường: 5 đức hạnh phải thường có–nhân, lễ, nghĩa, trí, tín.</span></p> <p><span style="font-family: times new roman,times; font-size: large; color: #800000;">Tam tòng (cho phụ nữ): Tại gia tòng phụ (còn ở nhà thì theo cha), xuất giá tòng phu (lấy chồng thì theo chồng), phu tử tòng tử (chống chết thì theo con trai).</span></p> <p><span style="font-family: times new roman,times; font-size: large; color: #800000;">Tứ đức (cho phụ nữ): công dung ngôn hạnh (làm việc, đẹp, ăn nói, đức hạnh) </span></p> <p><span style="font-family: times new roman,times; font-size: large; color: #800000;">(2) Thất tình là bảy loại tình cảm “Hỉ, Nộ, Ái, Ố, Ai, Lạc, Dục”–tức là mừng, giận, thương, ghét, buồn, vui, muốn.</span></p> <p><span style="font-family: times new roman,times; font-size: large; color: #800000;">Dục (ham muốn) lại có sáu ham muốn (lục dục) là ham muốn “lục trần” (sáu bụi) làm nên thế giới: sắc, thanh, hương, vị, xúc, pháp (màu sắc, âm thanh, mùi thơm, vị ngon, cảm giác sờ chạm, và mọi thứ ở đời)</span></p> <p><span style="font-family: times new roman,times; font-size: large; color: #800000;">(<span style="font-size: small;"><em>suutam</em></span>)</span></p>
Hoa_Phuong
.Posted in ĐI CON ĐƯỜNG KHÁC..!
<p><span class="quangle" style="color: #0000ff; font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">- Bác gắng tăng thêm tốc độ. <br />    - Dạ. <br />    - Gắng tăng thêm nữa. <br />    - Dạ. <br />    Người tài xế bặm môi nhíu sát hai lông mày vào nhau. Những nếp nhăn hằn lên, khổ sở. Tôi chong mắt nhìn ra trước xe. Những cánh đồng trải rộng, trải dài, lác đác có thôn ấp nấp sau những lũy tre. Chúng nằm bất động, cản ngăn tầm mắt khiến tôi có cảm tưởng là xe vẫn còn chạy chậm. Tôi muốn giục thêm bác tài nhưng tự nhiên thấy mình khiếm nhã. Tôi đã giục nhiều lần rồi. Giục thêm, có khác nào bảo rằng bác ta thiếu thiện chí hay kém tài năng. <br />    Tôi ngồi chồm ra trước, làm như tư thế đó giúp cho xe chạy mau hơn. Tôi rung những ngón tay tưởng như điều đó làm cho chiếc xe cũng sốt ruột mà gắng chạy nhanh hơn. Rặng núi thấp có những rẫy sắn rẫy đậu nằm bắc thang trên sườn, từ nãy giờ vẫn chưa vượt qua. Tôi muốn bất chấp xã giao lên tiếng giục bác tài chạy mau hơn nữa, nhưng chợt nhìn xuống cây kim đỏ chỉ tốc độ tôi phát hoảng: 110 cây số giờ. Ðó là tốc độ nguy hiểm đối với đoạn đường này. Là đùa với Thần Chết và đi kề cái chết. <br />    Tôi lẩm nhẩm nghĩ: "Ðằng nào cũng trễ rồi. Hôm nay đã 16 tháng chín. Xe không thể chạy về đêm. Trưa ngày 17 là hết. Là xong </span><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large; color: #0000ff;"><span class="quangle">hết..." Tôi cảm thấy nóng nơi khóe mắt. Tôi cảm thấy nước mắt đang tụ tập về điểm lệ nhưng tôi cố ngăn không chúng </span><span style="line-height: 1.5em;">họp thành giọt. Tôi cắn răng, cầm chắc sự can đảm trong bàn tay trái nắm chặt. </span></span></p> <p><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large; color: #0000ff;">    Chợt xe phanh gấp một tiếng két nhức tai. Tiếng bánh xe lết trên mặt đường. Người tôi nhảy chồm lên, ngã nhào tới trước. Nhưng tôi hoàn toàn không có chút hoảng sợ. Tôi bình tĩnh đến mức độ lạ lùng. Tôi sửa lại tư thế ngồi, dựa lưng ra nệm và chậm rãi ra lệnh: </span><br /><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large; color: #0000ff;">    - Thôi bác chạy chậm lại. Tám mươi đến chín mươi cây số thôi. </span><br /><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large; color: #0000ff;">    Tôi không cần biết cái hãm phanh vừa rồi có nguyên do nào. Mọi nguyên do đều vô ích khi không sửa chữa được Thực tại. Tôi nhắm mắt lắng nghe hơi thở của mình. Trong trí óc tôi có tiếng kêu. "Chương ơi! Chương ơi!", tiếng kêu của tiềm thức tôi. Không có tiếng đáp lại. Vĩnh viễn từ nay sẽ không còn tiếng đáp lại. </span><br /><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large; color: #0000ff;">    Tôi lần mở xắc lấy ra tờ chương trình. Năm chữ "Ðại giới đàn Phước Huệ" in màu chữ đỏ. Những danh từ xa lạ. Lật trang sau... </span><br /><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large; color: #0000ff;">    Ðiều kiện thọ giới Sa-di: </span><br /><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large; color: #0000ff;">    Thuộc hai thời công phu </span><br /><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large; color: #0000ff;">    Thuộc hai cuốn luật tiểu </span><br /><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large; color: #0000ff;">    Ðiều kiện thọ giới Tỳ-kheo: </span><br /><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large; color: #0000ff;">    Ðã thọ Sa-di ít nhất hai năm </span><br /><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large; color: #0000ff;">    Ðủ hai mươi tuổi đời. </span><br /><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large; color: #0000ff;">    Thuộc hai thời công phu và bốn cuốn luật tiểu. </span><img src="http://www.phattuvietnam.net/images/albumanh/1208/ltd27.jpg" alt="" /><br /><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large; color: #0000ff;">    Phải có đầy đủ y bát, tọa cụ và đãy lọc nước.</span><span style="font-family: 'times new roman', times; color: #0000ff;"> </span></p> <p><span style="line-height: 1.5em; font-family: 'times new roman', times; font-size: large; color: #0000ff;">Những điều kiện này đang ràng buộc Chương. Ðang thắt cột Chương vào một tập thể lớn có qui luật, nơi đó Chương xóa bỏ Quá Khứ của anh. </span></p> <p><span style="line-height: 1.5em; font-family: 'times new roman', times; font-size: large; color: #0000ff;">Nơi đó Chương sẽ là một cái lá trong nhiều cái lá, một cành cây giữa những cành cây, một hạt bụi lẫn lộn trong hằng hà sa số hạt bụi. Và tôi, Trâm, người yêu của anh sẽ không còn chiếm nửa linh hồn anh, ba phần tư linh hồn anh, bốn phần năm linh hồn anh... mà tôi rút gọn lại chỉ còn là một chúng sinh xếp đồng đẳng với muôn triệu chúng sinh trước đôi mắt anh. Tôi tham lam hơn, Chương ơi! Tôi không chịu được ý niệm Dân chủ, tôi ghét cái cân của ngành Luật pháp bởi tôi không chịu đồng đẳng với ai, tôi phải chiếm chỗ cao hơn hoặc là tôi đoạn tuyệt. </span></p> <p><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large; color: #0000ff;">    Mà anh có đi tu thật không? Có thể là con Như nó lầm không? Em nhận được thư hỏa tốc của nó bảo đích xác là có tên anh trong danh sách những người nhận giới trong Ðại giới đàn. Có thể có sự trùng tên không? Em không hi vọng lắm. Khó có hai người cùng mang tên Lại Tăng Chương. </span><br /><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large; color: #0000ff;">    Như nó gởi luôn cho tôi tờ chương trình. Ngày 17 tháng 9 Quí Sửu, sáu giờ: Hưng tác thượng phan, khai chung bản, khai kinh bạch Phật. Tôi chẳng hiểu nói cái gì trong đó. Ðoán lờ mờ là có treo cờ, đánh chuông, tụng kinh. Chắc không sai mấy, 8 giờ: Tấn đàn Sa-di. Chắc có nghĩa là truyền giới cho mấy ông Sa-di. 12 giờ: Quá đường. Có phải nghĩa là đi qua phòng ăn để thọ trai? Có thể là không phải vậy. Mặc kệ. Chiều ngày 19 và sáng ngày 20: Tấn đàn Tỳ-kheo. Lễ truyền giới cho Tỳ-kheo kéo dài lâu hơn chắc bởi cấp bực tu trì cao hơn. Chẳng biết Chương sẽ nhận giới ở cấp bực nào. </span><br /><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large; color: #0000ff;">    Tôi hỏi bác tài: </span><br /><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large; color: #0000ff;">    - Bác dự tính chạy hết tốc lực thì tối nay nghỉ ở đâu? </span><br /><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large; color: #0000ff;">    - Theo cái đà này thì chúng ta phải nghỉ đêm tại Sông Cầu. </span><br /><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large; color: #0000ff;">    - Sông Cầu là chỗ nào? </span><br /><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large; color: #0000ff;">    - Giữa Qui Nhơn và Nha Trang. </span><br /><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large; color: #0000ff;">    - Chỗ đó có khách sạn không? </span><br /><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large; color: #0000ff;">    - Không hi vọng có. </span><br /><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large; color: #0000ff;">    Tôi định hỏi thêm "Nếu không có khách sạn thì ngủ ở đâu và đậu xe ở đâu" nhưng trí óc tôi lười biếng quá rồi, tôi không muốn đặt câu hỏi nữa. Thà để trí óc  - Chỗ đó có khách sạn không? </span><br /><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large; color: #0000ff;">    - Không hi vọng có. </span><br /><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large; color: #0000ff;">    Tôi định hỏi thêm "Nếu không có khách sạn thì ngủ ở đâu và đậu xe ở đâu" nhưng trí óc tôi lười biếng quá rồi, tôi không muốn đặt câu hỏi nữa. Thà để trí óc trống rỗng, trắng bệch còn hơn là bắt nó nghĩ suy lấy lệ. </span><br /><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large; color: #0000ff;">    Con đường chạy dài, xe vượt quá một cánh đồng thì bắt gặp một xóm làng. Những ngôi nhà tranh đứng hiu quạnh bên cạnh những bụi chuối bụi sả trông thật buồn. Tưởng chừng như những ngôi nhà bỏ hoang nếu nhìn quanh quất đâu đấy không thấy một con chó đang nằm khoanh nơi cháy bếp, một con gà giò ốm lỏng khỏng đi thơ thẩn nơi vạt nước hay một bà lão gầy gò da mặt nhăn nheo đang nhíu mắt nhìn ánh nắng rung rinh. </span><br /><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large; color: #0000ff;">    Chương sống cô đơn từ những ngày nhỏ. Gia đình anh là một thảm kịch: Cha mẹ ly dị nhau, cha cưới vợ riêng và mẹ đi lấy chồng. Anh trở thành đứa trẻ mồ côi bởi vì về ở với cha thì không chịu được dì ghẻ, về ở với mẹ thì không chịu được dượng ghẻ. Cha và mẹ anh khi cùng ở với nhau thì điều khiển một nhà xuất nhập cảng lớn, khi ly dị nhau thì trở</span> <span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">nên hai nhà xuất nhập cảng còn lớn hơn xưa. Trong việc tái lập gia đình, hai người đều tỏ ra gặp được hạnh phúc. Tóm lại chỉ có Chương mới là kẻ bất hạnh cho dù cha và mẹ anh đều nài nỉ anh về ở với mình, và ở với người nào thì anh cũng được chìu đãi sung sướng. Chương sống tự lập ngay khi vào Ðại học. Khi ra trường, anh xin đi dạy học ở một tỉnh miền trung. </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    Gia đình tôi và gia đình Chương quen nhau từ nhiều năm vì Ba mẹ tôi cũng mở hãng xuất nhập cảng. Cảm tình giữa chúng tôi biến thành tình yêu và sóng gió trong gia đình Chương khiến tôi càng yêu anh nhiều hơn. Tôi thấy tôi có bổn phận đối với Chương, giúp đỡ và an ủi anh. Chương chỉ còn có tôi ở trên đời để yêu ngoài cái đam mê suy tưởng Triết học. Yêu tôi, nhưng khi ba mẹ tôi đề cập đến hôn lễ thì Chương tỏ vẻ ngại ngùng. </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    - Hôn lễ, đó là nghi thức cần thiết. – tôi nói. </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    Chương gật đầu: </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    - Ðúng vậy, </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    - Nhưng sao anh... </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    - Tại vì... Tại vì... Tôi đoán biết tại vì sao rồi. Ba mẹ tôi giàu lớn còn anh thì hiện thời đang đứng sắp hàng theo chỉ số. Phải đi nhích tới từng bước. Nếu không muốn để cho đồng tiền cám dỗ thì mắt phải chăm chăm nhìn lên những chữ Lễ nghĩa, Liêm sỉ, Ðạo đức. Chương yêu tôi mà không dám cưới tôi. Ngoài ra, những hình ảnh của cuộc hôn lễ linh đình ngày cha anh đi cưới mẹ anh đã ám ảnh anh. Chính tôi đã được nhiều lần ngồi nhìn say mê những bức hình chụp đám cưới ấy. Cha anh mặc áo thụng gấm có thêu những cái hoa to bằng cái bát úp. Má anh đội khăn màu vàng như một nàng công chúa. Xung quanh hai người là cả một rừng áo gấm và một bầy công chúa xinh đẹp như nhau. Bây giờ thì những chữ Song Hỉ bị bẻ ra làm đôi, mỗi người cầm giữ một nửa. Chương không thuộc về một bên nào. Anh lửng lơ ở nơi biên giới, ở nơi ranh giới, ở no men’land , ở chỗ đáng lẽ không có người. </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    Tôi nói: </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    - Nhưng em không thể đến sồng với anh mà không hôn lễ. </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    - Anh biết. </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    - Biết mà vẫn cứ để vậy? </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    - Anh không có lối thoát. </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    - Ba mẹ em không thể đợi anh lâu. </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    - Chắc là anh mất em. </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    Từ ngày anh ra miền trung, tôi làm gan không biên thư cho anh nữa. Tôi đợi sự hồi tâm của anh. Thì đột nhiên có bức thư khẩn cấp của Như. </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    - Bác liệu có thể chạy xa hơn Sông Cầu không? </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    - Thưa cô chắc không được. Giờ này mà mình còn leo đèo Cù mông thì không hi vọng đi vượt quá Sông Cầu. </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    - Cù Mông là cái gì? </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    - Cái đèo lớn nằm giữa tỉnh Bình Ðịnh và tỉnh Phú Yên. </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    - Sao mà lắm đèo lắm ải vậy? </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    - Miền Trung mà cô. Hết đèo đến ải. </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    Y như cuộc đời của Chương. Y như mối tình của chúng tôi. Người bình dân hát rằng: "Thương nhau tam tứ núi cũng trèo, thất bát sông cũng lội cửu thập đèo cũng qua". Ðó là những sông những núi những đèo của Thiên nhiên, dẫu cao dẫu sâu dẫu trắc trở mà với quyết tâm người ta vẫn có thể vượt được. Chỉ cần thời gian. Với núi đèo do con người tạo ra thì vượt qua không phải dễ. Và Chương đang chọn một lối vượt qua của anh. </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    Tôi ngủ lại đêm ở Sông Cầu. Ðêm thật đen và thật buồn. Thành phố nằm bẹp dí xuống mặt đất, nhà thấp và mặt biển liếm sát bờ cát. Không thấy một sự cố gắng vượt lên. Hạnh phúc xuề xòa. Hạnh phúc cao một thước năm ngang vòng tay ôm. Hạnh phúc cao một thước sáu ngang đôi môi hôn. Hạnh phúc trong giây phút hiện tại, trong đêm tối an nghỉ, giữa hai tràng đạn bắn vu vơ, giữa hai quả hỏa tiễn câu vu vơ... Chương ơi anh coi thường thứ hạnh phúc trần gian này, anh ngước nhìn lên cao hơn, anh rướn mình lên cao hơn. </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    Sau một đêm ngủ chập chờn, mới mờ sáng chiếc Falcon đã lại lướt gió, nuốt vội đường trường. Những cánh đồng còn chìm trong một biển sương trắng đục mênh mông. Những toán dân vệ đi thành hàng lặng lẽ trên những bờ ruộng thấp, mũi súng chĩa xuống đất. Một đêm tối bất trắc đã qua, mọi người đón nhận ánh sáng mặt trời, vui mừng như giữa những thời xa xưa loài người còn cư ngụ trong hang đá. </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    Xe nhẫn nại bỏ lui lại những xóm làng. Xe hớn hở lượn theo vòng đèo, xe mê mải bò lên những dốc cao. Ánh nắng đã lên, nhuộm hồng những tàu lá cau, nhuộm vàng những ruộng lúa. Tôi không có cách nào trì níu thời gian, chiếc kim đồng hồ cứ lặng lẽ quay vòng và khi xe tôi ngút hơi đậu lại chân núi nơi địa điểm của giới đàn thì mặt trời đã lên cao. </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    Trễ giờ rồi. Tôi không còn hi vọng nắm giữ lấy đôi tay Chương và đổ ra những giọt nước mắt để bắt anh lưỡng lự, khí giới của tôi chỉ có thế. Tôi hơ hãi leo lên triền núi, đặt chân bất kể lên những viên đá gập ghềnh. Những bụi me đất, những đám lá dang lá bìm bìm bò vô tư dưới chân những cây mít cao. Lối đi thoai thoải rải rác lá vàng, lẩn quất dưới những tàn cây âm u. </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    Leo được nửa dốc, tôi mệt quá ngồi bệt xuống một tảng đá. Ðằng nào thì cũng đã trễ rồi. Bóng người lao xao ở đỉnh núi, di động rộn ràng. Tiếng tụng kinh chậm rãi, tiếng mõ gõ nhịp đều đều được máy phóng thanh chuyền vang xuống núi. Tôi gượng đứng dậy bước tiếp. Vài người lên xuống cùng chia với tôi lối đi hẹp. Tôi bước lên những bực cấp xây bằng đá. Tôi vịn tay lên đường lan can bằng xi măng. Tôi bước lên những bước cuối cùng. </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    Người đi dự lễ mặc áo dài nghiêm trang đứng nhấp nhô ỡ dãy nhà trù, ở hiên nhà khách, ở sân chùa chen chúc bụi trúc khóm tùng. Tôi len vào giữa những thân người, tôi luồn vào giữa những thân cây. Tôi đi lần tới chánh điện. Uy nghi lặng lẽ, một tượng Phật lớn thếp vàng ngồi tĩnh tọa trên đài cao. Phía dưới nhiều vị sư đắp y vàng ngồi nghiêm trang sau những chiếc bàn thấp sắp dàn ra hai bên. Nơi bàn giữa dưới chân tượng Phật, một vị Ðại lão hòa thượng đang chậm rãi cân nhắc từng tiếng giữa cái im lặng mênh mông, cái im lặng mắc kẹt dưới những góc bàn chân ghế, cái im lặng rung rinh trên đầu người: </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    - Các giới tử ! Phật vì đại sự nhân duyên mà ra đời cho nên nói ra không lường pháp môn, tám vạn bốn ngàn diệu nghĩa... (tôi đang nhích tới để nhìn cho rõ mặt vị Ðại lão hòa thượng)... tóm lại không ngoài ba môn học là giới, định, huệ. Song huệ do định mà phát, định nhờ giới mà sinh, công năng sinh ra giới... Các bậc Thánh nhờ giữ giới mà chứng Bồ đề, chư Phật do nơi giới mà thành Chánh giác. </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    Tôi đưa mắt nhìn sang đám đông gần ba trăm vị sư trẻ đang quì trật tự trước lễ đài, cúi đầu lắng tai. Không cần hỏi ai tôi cũng biết đó là những ông Sa di. Tôi vội vàng rời chỗ đứng đi lần về phía giới trường đó. </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    Những ông Sa-di mặc áo tràng màu xám. Vì giới trường hẹp, họ sắp thành mười mấy hàng, mỗi hàng gần hai mươi ông. Tôi điểm mặt từng người một để tìm khuôn mặt của Chương. </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    Hàng đầu: một, hai, ba, tư, năm... mười ba, mười bảy... Không có. </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    Hàng nhì: một, hai, ba, tư... mười lăm, mười sáu. Không có. </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    Hàng ba: một, hai... năm... bảy... mười hai... </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    Hàng tư: một, hai... tám... chín...... </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    Tim tôi đập rộn ràng. Lạy Trời đừng có Chương. Sự thể sẽ không quá chậm đâu miễn là không có Chương trong đó. Tôi sẽ chấp nhận mọi điều kiện của Chương, tôi sẽ không cần đám cưới linh đình, tôi sẽ ở cạnh Chương giúp anh vượt qua những khổ não chập chùng đang bủa vây anh. Tôi sẽ quày xe lại đi ngay ra Trung tìm anh, tôi sẽ tự lái xe lấy và lần này kim tốc độ sẽ chỉ tám mươi cây số là cùng, bởi chưng tôi yêu đời, bởi chưng tôi quý trọng sự sống. </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    Hàng chín: một, hai... tám... mười bảy... Không. </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    Hàng mười: một, hai... mười bốn, mười lăm... Không. </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    Hàng mười một: Một... Tim tôi nhói lên. Mắt tôi hoa đi. Tôi vội bấu tay vào khung cửa. Chương đó. Rõ ràng là Chương đó. Tôi nhìn anh trừng trừng. Anh cúi đầu lắng nghe pháp ngôn của Hòa Thượng. </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    - Nay các vị nguyện bỏ thế tục theo phép xuất gia, vượt khỏi thường tình là không lạy cha mẹ. Song các vị phải nhớ bốn ân đức lớn trong giờ phút này phải chuyên tỉnh lễ tạ, về sau không còn lạy nữa. </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    Có tiếng phát ra từ loa phóng thanh: </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    - Giới tử xoay về hướng Bắc lễ tạ bốn ơn. </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    Những tấm lưng cúi xuống, quì lạy, đứng lên, rồi lại nhịp nhàng cúi xuống, cuồn cuộn như những lượn sóng nhấp nhô. Lạy Tạ cha mẹ! Phải lắm, cha mẹ "sinh thành chi đức", công lao như bể trời. Tôi nghe người ta nói "cát ái từ thân", nhưng cát ái từ thân đâu phải chỉ có cắt đứt tình thương đối với cha mẹ. Nơi những quả tim kia chỉ có tình thương cha mẹ thôi sao? Chương ơi, thế em không có một chỗ đứng nào trong trái tim của anh sao? Sao anh không lẩm nhẩm nói tiếp lời Hòa thượng rằng: "Còn riêng con, con xin lạy thêm một lạy để tạ từ..." Không, không, anh tha lỗi cho em, em không dám đòi hỏi một cái lạy của anh. Tình yêu không có nghĩa gì hết. Ðối với cha mẹ, từ giờ phút này anh đã xin cắt đứt bổn phận rồi mà. Bốn cái lạy cuối cùng hướng về cha mẹ trả nghĩa sinh thành. Từ nay dù cha mẹ anh có từ trần, anh cũng không được quyền quì lạy trước bàn thờ nữa. Anh đã cắt đứt mọi dây liên lạc tìm cảm, cắt đứt mọi bổn phận riêng tư, như cái cây đã bứt lìa hết mọi lớp rễ chằng chịt bám vào lòng đất và thay vào đó, cây sẽ nhú ra những lớp rễ mới, bám vào những sinh môi mới. Em thuộc vào sinh môi cũ của anh. Ðã cắt đứt lìa rồi. Hai giọt nước mắt lặng lẽ lăn trên má tôi. </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    Cùng với các vị Sa-di, anh vừa tụng niệm bốn lời thệ nguyện vừa quỳ lạy liên hồi: </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    Chúng sinh vô biên thệ nguyện độ </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    Phiền não vô tận thệ nguyện đoạn </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    Pháp môn vô lượng thệ nguyện học </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    Phật đạo vô thượng thệ nguyện thành. </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    Anh lạy vụng hơn mọi người, luôn luôn quỳ gối chậm hơn và đứng dậy cũng chậm hơn. Có hồi vướng víu gấp gáp, anh lúng túng sắp ngã. Nhưng anh đã gượng lại được. Nhìn anh quỳ lạy mà lòng em xót xa. Quỳ lạy là cái hình thái khiêm tốn cùng cực, hạ mình cùng cực, là xóa bỏ cái ngã mạn to lớn mà ngoài đời, trước kia anh đã dựng lên với tất cả niềm kiêu hãnh. Bây giờ, ở giữa chốn này, anh xếp lại đôi cánh đại bàng. </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    Giọng trầm trầm của Hòa thượng chủ lễ: </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    - Các giới tử, cái y này tiếng Phạn gọi là Ca sa. Mặc y này có thể giải thoát tham, sân, si... Tôi nay trao y này cho các vị, các vị phải gia pháp mà thọ trì. </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    Tiếng Hòa thượng vừa dứt, mỗi Sa-di lần mở chiếc y vàng mới tinh còn nguyên lằn xếp choàng vào người, choàng ra ngoài chiếc áo xám đang mặc. Gần ba trăm vị vươn tay duỗi vai, xốc cổ vuốt lưng... đã tạo ra một sinh hoạt rộn ràng. Nhiều vị lúng túng trong việc tháo cái dải áo và cột lại dải áo. Nhiều vị vội vàng, xỏ tay lộn ngược. Chương là một trong những người lúng túng. Ngoài đời anh vẫn vậy. Anh như con hải âu bay vượt trùng dương, thách thức bão tố, nhưng để đứng trên boong tàu thì chỉ làm trò cười cho lũ thủy thủ độc ác nhỏ nhen. </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    Một vị Tỳ kheo đứng cạnh đó đã tiến lại choàng chiếc y vàng lên vai anh. Vị đó còn ân cần buộc dải áo giúp anh và vuốt thẳng bâu áo. Xin cảm tạ vị Tỳ kheo rộng lòng lân mẫn. Chương hôm nay chỉ còn quý vị để giúp đỡ, để an ủi. Ngày trước đôi mắt tôi chọn ca-vát cho anh. Ðôi tay tôi chọn bít-tất cho anh. Mũi tôi chọn nước hoa cho anh. Hôm nay thì những món kể trên trở thành kỷ niệm. Hòa thượng lúc nãy có trao giới tướng: </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    - Các ông suốt đời không đeo tràng hoa thơm, không xoa ướp dầu thơm vào người, không xem nghe ca múa hát xướng, không ngồi giường cao, không tham chứa vàng bạc... </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    Mọi giới cấm đều không nặng đối với Chương. Khi ở ngoài đời anh cũng chỉ bị nhuộm màu đời một cách lợt lạt. Luôn luôn anh là kẻ phong phú trong suy tưởng mà bần cùng trong hưởng thụ. </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    Khi các vị Sa-di đã tề chỉnh y vàng đứng sát cạnh nhau thì cái quang cảnh giới trường bỗng sáng rực hẳn lên. Màu vàng rực rỡ, màu của tâm niệm giải thoát, màu của Ðông Nam Á Châu tràn đầy ánh nắng và tràn đầy khổ đau. Chương bây giờ đã hòa mình vào cái khối màu vàng kia rồi. Anh lẫn lộn trong đó, anh biến mất trong đó, không thể chỉ nhìn sau lưng mà biết được anh, không thể chỉ nhìn dáng đi mà biết được anh. Mà bây giờ cho dù có nhìn rõ mặt, thì anh cũng đã không còn là anh nữa rồi. Anh đã thay đổi khác rồi. </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    Tiếng chuông trống đổ hồi chấm dứt buổi lễ. Các Sa-di sắp hàng một đi vòng trước sân chùa, đi theo một hành lang dài để về các liêu. Từ một góc hoa viên, đoàn nhã nhạc bốn người mặc áo đen dài luân phiên nhau thổi những điệu kèn thật buồn. Tôi rời chỗ đứng, đi ra phía hành lang, ẩn mình dưới một gốc trắc bách diệp. </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    Ðoàn Sa-di lần lượt đi qua, áo vàng rực rỡ, mắt nhìn xuống đất, chân bước khoan thai. Tiếng kèn thánh thót, tiếng kèn nỉ non như dẫn dụ gót chân, như nâng nhẹ gót chân, những gót chân trần chạm nhẹ trên nền xi măng. </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    Một vị Sa-di đi qua, gương mặt nông dân nặng và chắc. Tiếp tới một vị nét mặt ngây thơ, tuổi chưa đến 18. Một vị mày rậm và dài, mắt xếch như môn sinh của một Thiếu lâm tự. Một vị gầy gò mảnh khảnh tuổi có đến 30. Một vị đẫm thấp mập mạp dáng khoan dung yêu đời. Một vị da mặt đen đúa lấm tấm nhiều mụn. Chương lững thững đi tới kia. Luôn luôn nét mặt anh rạng rỡ và dáng dấp uy nghi. Không một cử động dư. Anh đi ngang qua chỗ tôi đứng. Ánh sáng nơi khuôn mặt bất động làm tôi bỗng nhiên bối rối kinh sợ. Tự nhiên tôi quỳ xuống. </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    Hành động bất ngờ khiến có người lao xao di chuyển gần tôi. Họ đoán một biến động, phòng ngừa một bạo động. Tôi phải giơ tay ra hiệu cho họ yên tâm. Tôi không muốn xáo động những bước chân của Chương. Lúc nãy tôi có ý định đợi khi anh đi qua tôi sẽ khẽ gọi tên anh. Tiếng gọi sẽ khua động cả tâm thức anh, sẽ chấn động cả tâm linh anh, sẽ phá đổ cả cái mặt biển bình lặng của tâm hồn anh hiện tại. Tôi tự tin bởi tôi biết tôi ngự trị nơi cái vùng trời Quá Khứ của anh. Nhưng khi nhìn ánh sáng nơi khuôn mặt bất động của anh, tôi vụt thấy tôi là kẻ bại trận. Vô nghĩa, phù du là tình yêu của một người đàn bà, là chính ngay người đàn bà. Trời ơi! Một con phù du vừa có ảo vọng ngông cuồng là vỗ cánh lên để làm giật mình một con sư tử. </span><br /><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;">    Bóng của Chương đi khuất, nối tiếp theo là những bóng khác, cũng chậm rãi đều đặn theo một nhịp điệu êm êm, mê hoặc của giọng kèn nỉ non.</span></p> <p><span style="color: #0000ff; font-size: large; font-family: 'times new roman', times;"> Tôi vẫn cứ quỳ đó bất động, bất lực, cảm thấm thía lần đầu tiên thân phận phù du của mình.</span></p> <p>suutam.</p> <p><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large; color: #0000ff;"><br /></span></p>
_000_
.Posted in LỜI TỎ TÌNH ĐÊM GIÁNG SINH
<p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Ngày ấy, cô và anh là hai người bạn học rất thân. Sớm tối cặp kè, đi đâu cũng có nhau. Anh là người con trai đa tình, phong lưu. Còn cô là cô gái tính tình hoạt bát, vui vẻ nhưng không kém phần đanh đá. Dưới con mắt của mọi người, họ là một đôi trai tài gái sắc, mọi thứ đều vẹn toàn. Nhưng tiếc rằng, giữa hai người không hề có tình yêu.</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Cô có người trong mộng, anh cũng vậy. Cô nhận được lời tỏ tình đêm noel, và anh cũng thế.</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Mùa đông năm đó, cả hai người đều bước sang tuổi mười bảy, thời kỳ đẹp nhất của tuổi học trò.</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"><br /></span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">“Nếu nó không còn yêu mày, thì tao yêu mày vậy!”</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Cô nhớ như in, khoảnh khắc năm cô mười tám tuổi, cô và người yêu đã có một trận cãi vã kịch liệt, anh không những không an ủi mà còn phán cho một câu xanh rờn. Khi đó cả hai người đều biết rõ, lời nói này chỉ có thể coi là một câu đùa giỡn không hơn không kém.</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">“Nếu nó không lấy tao thì sao?”</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">“Nó không lấy mày, thì tao lấy mày!”</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Sau lời tuyên bố hùng hồn, cả hai đều bò lăn ra cười sằng sặc. Con người thật lạ, vừa nãy còn khóc lóc ỉ ôi thì giờ đã tí tửng cười toe toét như không có chuyện gì rồi.</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Bạn bè xung quanh ai cũng bảo, nếu cô và anh không yêu nhau thì quả thật là uổng phí một kiếp người, uổng phí cơ hội ngàn vàng mà ông trời đã ban tặng. Lúc đó, cả hai người đều chỉ nhìn nhau mà cười, vốn dĩ không ngờ rằng sẽ có một ngày lời nói đùa lại trở thành sự thật.</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Thi xong tốt nghiệp lớp mười hai, cô và người yêu chính thức chia tay. Năm ngày tiếp theo sau đó, tình duyên của anh cũng tiếp nối theo chân cô, hệt như một sự tình cờ của số phận.</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Cuộc sống lại vội vã trôi qua, bạn bè xung quanh dường như đều tản đi hết. Cuối cùng vẫn chỉ có cô và anh cùng nhau bước chân về phía cánh cổng đại học.</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Mùa đông noel năm đó, anh chính thức ngỏ lời yêu cô. Khi ấy, cả hai người vừa tròn hai mươi tuổi.</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Bốn năm sau, cũng vào một đêm noel đầy lạnh giá, anh đứng trước một vườn hoa hình trái tim, quỳ xuống trước mặt cô và chìa chiếc nhẫn lấp lánh ra,nói:</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">“Lấy tao … à không, lấy anh nhé?”</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Rồi không đợi cô mở miệng bằng lòng, anh lại luống cuống nói tiếp, vẻ mặt trông vô cùng tội nghiệp:</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">“Không được từ chối đấy!”</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Khi đó, cô đứng chống nạnh nhìn anh, phồng mang trợn má như đe doạ. Cái kiểu cầu hôn vừa lãng mạn vừa sặc mùi uy hiếp thế này thì cô mới thấy lần đầu. Tuy tỏ vẻ khó chịu ra mặt nhưng trong lòng thì cũng muốn lắm rồi, nên buông một câu xụi lơ:</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">“Phạm quy!” – Cô giật lấy chiếc nhẫn từ tay anh – “Lấy tạm cái này, xung công quỹ!”</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Anh nghe thế liền vui mừng như bắt được vàng, vừa ôm chầm lấy cô vừa hét:</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">“Trời ơi, tui lấy được vợ rồi! Tui lấy được vợ rồi!”</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">“Bỏ xuống, chóng mặt quá!” – Cô ngượng đến chín cả mặt, tuy trong lòng khoái muốn chết nhưng vẫn làm ra vẻ.</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">“Phương ơi, tao yêu …!”</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"><em>Bốp!</em></span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Chưa thốt hết câu, anh đã bị cô phi thẳng một cước lên mặt, giọng hậm hực:</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">“ Tao, tao nữa này! Phạm quy lần hai, không lấy vợ lấy chồng cái gì nữa hết, nhé?”</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Cả đêm ấy, anh phải năn nỉ gãy cả lưỡi cô mới chịu nguôi giận. Nghĩ kỹ thì cũng tội, vì cách xưng hô này đã thành thói quen của họ suốt nhiều năm nay, muốn sửa lại đâu phải là chuyện dễ dàng gì. Vậy nên giữa họ đã giao kèo một quy định: nếu một trong hai người ai lỡ lời xưng hô “mày tao” thì phải lấy một vật quý giá của mình ra, bỏ vào một chiếc hộp. Rồi chiếc hộp đó sẽ là của hồi môn cho con cái họ sau này.</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Mùa đông năm đó, cô và anh tròn hai mươi bốn tuổi, tay nắm tay nhau cùng bước vào lễ đường, chính thức trở thành một đôi vợ chồng “oan gia”.</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Oan gia là bởi vì trong bất kỳ trường hợp nào, hoàn cảnh nào, họ cũng xung khắc với nhau qua những lần bất đồng ý kiến, khiến số lần cãi nhau nhiều hệt như ăn cơm bữa. Tuy rằng là vậy, nhưng chiến tranh lạnh chẳng được bao lâu. Vì một lẽ, họ yêu nhau nhiều hơn họ nghĩ.</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Cứ như vậy hai năm lặng lẽ trôi qua, những lần cãi nhau không cân sức đó dần dần không còn nữa, thay vào đó là những bộn bề lo toan, tất bật trong đời sống kinh tế. Anh suốt ngày quần quật với công việc, đôi khi quên bẵng luôn kỷ niệm ngày nụ hôn đầu tiên của hai người hay chẳng hạn là ngày tỏ tình đầu tiên, thậm chí cả những lần ôm hôn âu yếm lâu ngày rồi cũng trở nên mờ nhạt, hờ hững.</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Chính vì không cảm nhận được tình yêu của họ như thuở ban đầu, đã có lần cô lên tiếng trách móc:</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">“Anh à, dạo này em thấy anh không yêu em như xưa nữa đấy!”</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Anh ngồi trên bàn làm việc, lật tới lật lui tập hồ sơ dày, ậm ừ qua loa:</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">“Ừm!”</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">“Anh có nghe em nói gì không vậy?” – Cô gằng giọng, cái mặt đen sì như cái đít nồi.</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">“Ừm!”</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">“Này!”</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Cô phát cáu hét um lên, đến khi anh nghe được mùi cháy khét từ phía bà xã mình mới sực tỉnh ngẩng mặt lên, đánh rơi cả cây bút cầm trên tay,cuống quít nói:</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">“Vâng! Anh nghe, anh nghe!”</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Cô trợn mắt, cuối cùng hất tóc quay mông đi, quyết định không thèm ngó ngàng gì đến anh nữa.</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Thời gian trôi qua, danh từ xưng hô “mày tao” của năm nào giờ đã được thay bằng anh anh em em ngọt xớt. Cô còn nhớ rất rõ vào thời kỳ hoàng kim của quy định vô cùng “đáng yêu” ấy, nếu một trong hai người ai lỡ lời xưng tao gọi mày thì phải bỏ xuống một thứ mình coi là quý giá vào trong một chiếc hộp. Trong thời gian đầu, cả cô và anh đều không quen miệng nên luôn bị cái quy định ấy làm khó. Cứ như vậy mà đành cắn răng nhìn những thứ yêu quý của mình lần lượt bị mang đi.</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Có một hôm, cô tậu được một chiếc điện thoại mới tinh đem về, hứng chí quá mà xưng luôn cả mày tao với anh. Thế rồi kết quả là phải khóc lóc một trận um sùm vì bị anh tịch thu luôn chiếc điện thoại xung vào “công quỹ”.</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Chiếc điện thoại đó, cho đến bây giờ vẫn nằm yên trong chiếc hộp. Mà chiếc hộp của ngày nào giờ đã được cất giữ vào góc tủ. Gần hai năm lấy nhau về, chiếc hộp kỷ niệm đó dường như đã chìm trong quên lãng. Bởi vì cả anh và cô bây giờ đâu còn làm trái quy luật ấy nữa.</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Nghĩ đến đây, cô không nhịn được liền bật cười. Nhưng chỉ vài giây sau, nụ cười đã chuyển sang méo xệch. Cô tức mình giậm chân, muốn hét lên rồi lao tới đấm đá túi bụi lên người anh cho bõ cơn tức.</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Có người chồng nào vô tâm như vậy không, thấy vợ giận mà không thèm chạy theo năn nỉ một tiếng!</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Cô thật sự đâu biết rằng, người chồng mà cô rất muốn đánh đấm ngay lúc này đang vò đầu bứt tóc trong phòng làm việc, nghĩ đủ mọi cách để làm nguôi giận bà xã yêu của mình.</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;" align="center"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">***</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Một hôm, cô phát hiện anh thập thò lén lút ra ngoài, hành động vô cùng mờ ám khiến cô sinh nghi. Cái tật hay suy nghĩ nhiều của phụ nữ liền trỗi dậy, khiến cô nghiến răng trèo trẹo theo dõi anh suốt cả một đoạn đường dài.</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">“ Á à, nhìn cái mặt kia kìa, chắc là lén tôi đi theo con nào chứ gì?”</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Thấy anh dừng xe ở một tiệm bán hoa, cô cũng dừng xe ở một khoảng cách vừa đủ, phóng với tốc độ như ninja chạy theo anh.</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">“Thứ tôi dặn đã có chưa?”</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Cô núp ở một gian hàng bông gần đó, dõng tai nghe mọi động tĩnh sau lưng mình.</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">“Có rồi đây. Vợ của anh thật có phước khi có một người chồng lãng mạn như vậy!”</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Bàn tay anh móc ví ra khẽ khựng lại, mắt trân trân nhìn cô gái trước mặt, cười ngượng ngùng:</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">“Ơ, sao cô biết?”</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">“Loại hoa hồng cầu vồng này tượng trưng cho hạnh phúc, cũng chính là lời yêu mà anh muốn nói với vợ mình. Chúc anh một buổi tối noel vui vẻ!”</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Câu nói của cô gái phục vụ khiến anh ngớ người vài giây, sau đó liền cười giả lả tính tiền rồi bước ra ngoài, môi tủm tỉm cười hạnh phúc. Đến khi thấy bóng dáng anh khuất dần, cô lúc này mới sực tỉnh, ngay tức khắc liền chạy như bay ra ngoài, trong lòng lâng lâng một cảm giác khó tả.</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Thì ra cô đã quên mất hôm nay là lễ noel, là ngày kỷ niệm anh cầu hôn cũng như lời tỏ tình đầu tiên của hai người họ. Anh sáng sớm đã chạy ra ngoài mua bông hồng về cũng chỉ muốn dành cho cô một sự bất ngờ. Ấy vậy mà cô đã vội trách lầm anh.</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Cô mang tâm trạng vui sướng chạy thật nhanh về nhà trước anh, sau đó quyết định làm bộ như không biết chuyện gì, cười tủm tỉm ngồi trước cửa nhà đợi chồng mình về.</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Đúng như cô dự đoán, anh trở về nhà với một bó hoa cầu vồng sặc sỡ trước mặt. Tuy nhiên, lần này lại có sự góp mặt của mùi rượu bia nồng nặc đáng ghét.</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Mặt anh đỏ như gấc, mùi rượu xộc lên mũi khiến cô sa sầm mặt . Cảm giác hân hoan vui sướng ban nãy biến đâu mất, thay vào đó là sự bực bội cáu tiết sắp sửa bùng phát.</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">“Tránh ra, đừng chạm vào tôi!” – Ngay khi cô chuẩn bị đỡ lấy anh thì anh đã hét lên, tay chân hươ loạn xạ – “Tôi đã có vợ rồi, đừng chạm vào tôi!”</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Ngớ người vài giây, cô lại nhìn bó hoa anh cầm trên tay, khoé môi nở nụ cười hài lòng:</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">“Bó hoa này tặng cho em phải không?”</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Cô lại chuẩn bị giật lấy bó hoa thì anh đã nhanh chóng lùi về phía sau, tay chỉ thẳng vào mặt cô, hét:</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">“Này, này! Không được động vào đồ của vợ tôi nhé? Bó hoa này là tôi tặng cho vợ yêu tôi đấy!”</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Cô nhăn mũi, trợn mắt nhìn anh. Cái chiêu lừa tình này trên mạng có đầy rẫy, tưởng cô ngốc không nhận ra à? Đã vậy thì cô đây không thèm đóng kịch nữa:</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">“Rốt cuộc anh có bao nhiêu vợ thế hả, chồng?” – Cô tiến sát lại gần anh, hét tướng – “Giả ngây ngô đủ chưa hả, em biết hết rồi đấy nhá?”</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Cả hai vợ chồng rượt đuổi nhau trong phòng khách, chạy luôn lên lầu, cho đến khi cô dồn anh vào phòng ngủ của hai người họ thì mới thôi.</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">“Em còn nhớ chiếc hộp ngày xưa của chúng ta chứ?”</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">“Nhớ chứ sao không? Em còn nhớ như in cái quy định ngốc nghếch ấy nữa!”</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Cô trề môi, quả thật chiếc hộp đó chứa rất nhiều kỷ niệm tươi đẹp của họ. Thế nhưng đã hai năm trôi qua, những quy định ngốc nghếch ấy đang trôi vào quên lãng cùng chiếc hộp mất rồi còn đâu.</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Đang mải mê suy nghĩ thì bất chợt một chiếc hộp tinh xảo chìa ngay tầm mắt của cô, kèm theo nụ cười đầy quyến rũ của anh:</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">“Chúc vợ một đêm noel thật vui vẻ bên anh nhé?”</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Cô tròn xoe mắt nhìn chiếc hộp rồi lại nhìn anh, khi vẫn còn đang xúc động không nói nên lời thì anh lại tiếp:</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">“Vợ à, chúng ta đã là vợ chồng, đã trưởng thành rồi nên có thể những cử chỉ yêu thương không còn mặn nồng như trước. Nhưng tình cảm anh dành cho em vẫn vậy, không hề thay đổi!”</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">“Nếu không nhờ cái quy định ngốc nghếch ấy thì bây giờ chúng ta vẫn gọi nhau là mày tao rồi, có đúng không?” – Anh gãi đầu, cười ngốc nghếch – “Anh biết vì mải mê lo cho công việc mà quên bẵng đi em, quên mất cả kỉ niệm nụ hôn đầu tiên của chúng mình, ngay cả kỷ niệm ngày đầu tiên yêu nhau cũng không còn nhớ. Vợ à, anh xin lỗi!”</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Nói đến đây, nước mắt nước mũi cô tèm lem cả mặt. Thật đáng ghét, anh làm cô xúc động quá rồi đây nè!</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">“Chiếc hộp ngày xưa hãy để dành cho con cái sau này của chúng ta em nhé? Còn chiếc hộp này …” – Anh đặt chiếc hộp chạm trổ hoa văn tinh xảo lên bàn tay cô, nghiêm nghị nói – “Nếu sau này anh có làm gì khiến em buồn, thì em hãy viết vào một tờ giấy mắng anh thật thậm tệ, sau đó bỏ vào trong chiếc hộp này. Như vậy thì em sẽ không còn giận nữa!”</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Đêm về khuya, tiết trời càng trở lạnh. Cô và anh tay nắm tay nhìn ra bầu trời ngoài cửa sổ, lòng tràn ngập hạnh phúc.</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">“Em à, hình như anh vẫn chưa nói ra ba từ đó nhỉ: Anh yêu em!”</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Cô lại mỉm cười hạnh phúc, vòng tay qua lưng anh mà ôm chặt lấy:</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">“Cái này có phải là lời tỏ tình không thế?”</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Không cần một vườn hoa hình trái tim lãng mạn như thuở còn yêu, không cần những lời hoa mĩ chắp cánh bay bổng. Chỉ cần trong trái tim họ luôn thuộc về nhau, vậy là đủ rồi.</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;">Có lẽ, đêm nay là đêm giáng sinh ấm cúng nhất, hạnh phúc nhất của cô và anh rồi, đúng không?</span></p> <p style="margin: 0px 0px 1.25em; padding: 0px; color: #333333; font-family: Helvetica, Arial, sans-serif;"><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"> </span></p> <div><span style="font-family: 'times new roman', times; font-size: large;"><br /></span></div>
<p style="text-align: left;"><span style="line-height: normal; font-family: 'times new roman', times; color: #0000ff; font-size: x-large;"><strong>T</strong>rước miếu Quan Âm mỗi ngày có vô số người tới thắp hương lễ Phật, khói hương nghi ngút. Trên cây xà ngang trước miếu có con nhện chăng tơ, mỗi ngày đều ngập trong khói hương và những lời cầu đảo, nhện dần có Phật tính. Trải nghìn năm tu luyện, nhện đã linh.</span></p> <ul class="hoverbox"> <li class="divImage"><img id="il_fi" style="padding-bottom: 8px; padding-right: 8px; padding-top: 8px;" src="http://images.yume.vn/blog/201201/12/1326382985-connhenvagiotsuong.jpg" alt="" width="405" height="305" /></li> </ul> <p style="text-align: left;"><span style="line-height: normal; font-family: 'times new roman', times; color: #0000ff; font-size: x-large;">Một ngày, bỗng Phật dạo đến ngôi miếu nọ, thấy khói hương rất vượng, hài lòng lắm. Lúc rời miếu, ngài vô tình ngẩng đầu lên, nhìn thấy nhện trên xà.</span><br style="font-family: tahoma, verdana, geneva, lucida, 'lucida grande', arial, helvetica, sans-serif; font-size: 15px; line-height: normal;" /><span style="line-height: normal; font-family: 'times new roman', times; color: #0000ff; font-size: x-large;">Phật dừng lại, hỏi nhện: “Ta gặp ngươi hẳn là có duyên, ta hỏi ngươi một câu, xem ngươi tu luyện một nghìn năm nay có thật thông tuệ chăng. Được không ?</span><br style="font-family: tahoma, verdana, geneva, lucida, 'lucida grande', arial, helvetica, sans-serif; font-size: 15px; line-height: normal;" /><span style="line-height: normal; font-family: 'times new roman', times; color: #0000ff; font-size: x-large;">” Nhện gặp được Phật rất mừng rỡ, vội vàng đồng ý. Phật hỏi: “Thế gian cái gì quý giá nhất?”</span><br style="font-family: tahoma, verdana, geneva, lucida, 'lucida grande', arial, helvetica, sans-serif; font-size: 15px; line-height: normal;" /><span style="line-height: normal; font-family: 'times new roman', times; color: #0000ff; font-size: x-large;">Nhện suy ngẫm, rồi đáp: “Thế gian quý nhất là những gì không có được và những gì đã mất đi!”. Phật gật đầu, đi khỏi.</span><br style="font-family: tahoma, verdana, geneva, lucida, 'lucida grande', arial, helvetica, sans-serif; font-size: 15px; line-height: normal;" /><span style="line-height: normal; font-family: 'times new roman', times; color: #0000ff; font-size: x-large;">Lại một nghìn năm nữa trôi qua, nhện vẫn tu luyện trên thanh xà trước miếu Quan Âm, Phật tính của nhện đã mạnh hơn.</span><br style="font-family: tahoma, verdana, geneva, lucida, 'lucida grande', arial, helvetica, sans-serif; font-size: 15px; line-height: normal;" /><span style="line-height: normal; font-family: 'times new roman', times; color: #0000ff; font-size: x-large;">Một ngày, Phật đến trước miếu, hỏi nhện: “Ngươi có nhớ câu hỏi một nghìn năm trước của ta không, giờ ngươi đã hiểu nó sâu sắc hơn chăng?”</span><br style="font-family: tahoma, verdana, geneva, lucida, 'lucida grande', arial, helvetica, sans-serif; font-size: 15px; line-height: normal;" /><span style="line-height: normal; font-family: 'times new roman', times; color: #0000ff; font-size: x-large;">Nhện nói: “Con cảm thấy trong nhân gian quý nhất vẫn là “không có được” và “đã mất đi” ạ!"</span><br style="font-family: tahoma, verdana, geneva, lucida, 'lucida grande', arial, helvetica, sans-serif; font-size: 15px; line-height: normal;" /><span style="line-height: normal; font-family: 'times new roman', times; color: #0000ff; font-size: x-large;">Phật bảo: “Ngươi cứ nghĩ nữa đi, ta sẽ lại tìm ngươi.”</span><br style="font-family: tahoma, verdana, geneva, lucida, 'lucida grande', arial, helvetica, sans-serif; font-size: 15px; line-height: normal;" /><span style="line-height: normal; font-family: 'times new roman', times; color: #0000ff; font-size: x-large;">Một nghìn năm nữa lại qua, có một hôm, nổi gió lớn, gió cuốn một hạt sương đọng lên lưới nhện. Nhện nhìn giọt sương, thấy nó long lanh trong suốt sáng lấp lánh, đẹp đẽ quá, nhện có ý yêu thích. Ngày nào nhìn thấy giọt sương nhện cũng vui, nó thấy là ngày vui sướng nhất trong suốt ba nghìn năm qua. Bỗng dưng, gió lớn lại nổi, cuốn giọt sương đi. Nhện giây khắc thấy mất mát, thấy cô đơn, thấy đớn đau.</span><br style="font-family: tahoma, verdana, geneva, lucida, 'lucida grande', arial, helvetica, sans-serif; font-size: 15px; line-height: normal;" /><span style="line-height: normal; font-family: 'times new roman', times; color: #0000ff; font-size: x-large;">Lúc đó Phật tới, ngài hỏi: “Nhện, một nghìn năm qua, ngươi đã suy nghĩ thêm chưa: Thế gian này cái gì quý giá nhất?”</span><br style="font-family: tahoma, verdana, geneva, lucida, 'lucida grande', arial, helvetica, sans-serif; font-size: 15px; line-height: normal;" /><span style="line-height: normal; font-family: 'times new roman', times; color: #0000ff; font-size: x-large;">Nhện nghĩ tới giọt sương, đáp với Phật: “Thế gian này cái quý giá nhất chính là cái không có được và cái đã mất đi.”</span><br style="font-family: tahoma, verdana, geneva, lucida, 'lucida grande', arial, helvetica, sans-serif; font-size: 15px; line-height: normal;" /><span style="line-height: normal; font-family: 'times new roman', times; color: #0000ff; font-size: x-large;">Phật nói: “Tốt, nếu ngươi đã nhận thức như thế, ta cho ngươi một lần vào sống cõi người nhé!”</span><br style="font-family: tahoma, verdana, geneva, lucida, 'lucida grande', arial, helvetica, sans-serif; font-size: 15px; line-height: normal;" /><span style="line-height: normal; font-family: 'times new roman', times; color: #0000ff; font-size: x-large;">Và thế, nhện đầu thai vào một nhà quan lại, thành tiểu thư đài các, bố mẹ đặt tên cho nàng là Châu Nhi. Thoáng chốc Châu Nhi đã mười sáu, thành thiếu nữ xinh đẹp yểu điệu, duyên dáng. Hôm đó, tân Trạng Nguyên Cam Lộc đỗ đầu khoa, nhà vua quyết định mở tiệc mừng sau vườn ngự uyển.</span><br style="font-family: tahoma, verdana, geneva, lucida, 'lucida grande', arial, helvetica, sans-serif; font-size: 15px; line-height: normal;" /><span style="line-height: normal; font-family: 'times new roman', times; color: #0000ff; font-size: x-large;">Rất nhiều người đẹp tới yến tiệc, trong đó có Châu Nhi và Trường Phong công chúa. Trạng Nguyên trổ tài thi ca trên tiệc, nhiều tài nghệ khiến mọi thiếu nữ trong bữa tiệc đều phải lòng. Nhưng Châu Nhi không hề lo âu cũng không ghen, bởi nàng biết, chàng là mối nhân duyên mà Phật đã đưa tới dành cho nàng.</span><br style="font-family: tahoma, verdana, geneva, lucida, 'lucida grande', arial, helvetica, sans-serif; font-size: 15px; line-height: normal;" /><span style="line-height: normal; font-family: 'times new roman', times; color: #0000ff; font-size: x-large;">Qua vài ngày, tình cờ Châu Nhi theo mẹ lên miếu lễ Phật, cũng lúc Cam Lộc đưa mẹ tới miếu. Sau khi lễ Phật, hai vị mẫu thân ngồi nói chuyện. Châu Nhi và Cam Lộc thì tới hành lang tâm sự, Châu Nhi vui lắm, cuối cùng nàng đã có thể ở bên người nàng yêu, nhưng Cam Lộc dường như quá khách sáo.</span><br style="font-family: tahoma, verdana, geneva, lucida, 'lucida grande', arial, helvetica, sans-serif; font-size: 15px; line-height: normal;" /><span style="line-height: normal; font-family: 'times new roman', times; color: #0000ff; font-size: x-large;">Châu Nhi nói với Cam Lộc: “Chàng còn nhớ việc mười sáu năm trước, của con nhện trên xà miếu Quan Âm chăng?”</span><br style="font-family: tahoma, verdana, geneva, lucida, 'lucida grande', arial, helvetica, sans-serif; font-size: 15px; line-height: normal;" /><span style="line-height: normal; font-family: 'times new roman', times; color: #0000ff; font-size: x-large;">Cam Lộc kinh ngạc, hỏi: “Châu Nhi cô nương, cô thật xinh đẹp, ai cũng hâm mộ, nên trí tưởng tượng của cô cũng hơi quá nhiều chăng?”. Nói đoạn, chàng cùng mẹ chàng đi khỏi đó.</span><br style="font-family: tahoma, verdana, geneva, lucida, 'lucida grande', arial, helvetica, sans-serif; font-size: 15px; line-height: normal;" /><span style="line-height: normal; font-family: 'times new roman', times; color: #0000ff; font-size: x-large;">Châu Nhi về nhà, nghĩ, Phật đã an bài mối nhân duyên này, vì sao không để cho chàng nhớ ra chuyện cũ, Cam Lộc vì sao lại không hề có cảm tình với ta? Vài ngày sau, vua có chiếu ban cho Trạng Nguyên Cam Lộc sánh duyên cùng công chúa Trường Phong, Châu Nhi được sánh duyên với thái tử Chi Thụ. Tin như sấm động giữa trời quang, nàng không hiểu vì sao Phật tàn nhẫn với nàng thế.</span><br style="font-family: tahoma, verdana, geneva, lucida, 'lucida grande', arial, helvetica, sans-serif; font-size: 15px; line-height: normal;" /><span style="line-height: normal; font-family: 'times new roman', times; color: #0000ff; font-size: x-large;">Châu Nhi bỏ ăn uống, nằm khô nhắm mắt nghĩ ngợi đau đớn, vài ngày sau linh hồn nàng sắp thoát khỏi thân xác, sinh mệnh thoi thóp.</span><br style="font-family: tahoma, verdana, geneva, lucida, 'lucida grande', arial, helvetica, sans-serif; font-size: 15px; line-height: normal;" /><span style="line-height: normal; font-family: 'times new roman', times; color: #0000ff; font-size: x-large;">Thái tử Chi Thụ biết tin, vội vàng tới, phục xuống bên giường nói với nàng: “Hôm đó, trong những cô gái giữa bữa tiệc sau vườn thượng uyển, ta vừa gặp nàng đã thấy yêu thương, ta đã khốn khổ cầu xin phụ vương để cha ta cho phép cưới nàng. Nếu như nàng chết, thì ta còn sống làm chi.” Nói đoạn rút gươm tự sát.</span><br style="font-family: tahoma, verdana, geneva, lucida, 'lucida grande', arial, helvetica, sans-serif; font-size: 15px; line-height: normal;" /><span style="line-height: normal; font-family: 'times new roman', times; color: #0000ff; font-size: x-large;">Và giây khắc ấy Phật xuất hiện, Phật nói với linh hồn sắp lìa thể xác Châu Nhi: “Nhện, ngươi đã từng nghĩ ra, giọt sương (Cam Lộc) là do ai mang đến bên ngươi chăng? Là gió (Trường Phong) mang tới đấy, rồi gió lại mang nó đi. Cam Lộc thuộc về công chúa Trường Phong, anh ta chỉ là một khúc nhạc thêm ngắn ngủi vào sinh mệnh ngươi mà thôi.</span><br style="font-family: tahoma, verdana, geneva, lucida, 'lucida grande', arial, helvetica, sans-serif; font-size: 15px; line-height: normal;" /><span style="line-height: normal; font-family: 'times new roman', times; color: #0000ff; font-size: x-large;">Còn thái tử Chi Thụ chính là cái cây nhỏ trước cửa miếu Quan Âm đó, anh ta đã ngắm ngươi ba nghìn năm, yêu ngươi ba nghìn năm, nhưng ngươi chưa hề cúi xuống nhìn anh ta. Nhện, ta lại đến hỏi ngươi, thế gian này cái gì là quý giá nhất?”</span><br style="font-family: tahoma, verdana, geneva, lucida, 'lucida grande', arial, helvetica, sans-serif; font-size: 15px; line-height: normal;" /><span style="line-height: normal; font-family: 'times new roman', times; color: #0000ff; font-size: x-large;">Nhện nghe ra sự thật, chợt tỉnh ngộ, nàng nói với Phật: “Thế gian này cái quý nhất không phải là thứ không có được và đã mất đi, mà là hạnh phúc hiện đang nắm giữ!”</span><br style="font-family: tahoma, verdana, geneva, lucida, 'lucida grande', arial, helvetica, sans-serif; font-size: 15px; line-height: normal;" /><span style="line-height: normal; font-family: 'times new roman', times; color: #0000ff; font-size: x-large;">Vừa nói xong, Phật đã đi mất, linh hồn Châu Nhi quay lại thân xác, mở mắt ra, thấy thái tử Chi Thụ định tự sát, nàng vội đỡ lấy thanh kiếm…</span></p> <p style="text-align: left;"><span style="font-family: 'times new roman', times; color: #0000ff; font-size: x-large;"><strong style="font-family: tahoma, verdana, geneva, lucida, 'lucida grande', arial, helvetica, sans-serif; font-size: 15px; line-height: normal;">“Thế gian này cái quý nhất không phải là thứ không có được và đã mất đi, mà là hạnh phúc hiện đang nắm giữ!”</strong> </span></p> <p style="text-align: left;"><span style="font-family: tahoma, verdana, geneva, lucida, 'lucida grande', arial, helvetica, sans-serif; font-size: 15px; line-height: normal;"><br /></span></p>