Trần Thị Dễ Thương
by on November 1, 2011
67 views
<p><span style="color: rgb(204, 0, 0); font-size: small;">Chúng mình không còn là bạn của nhau <br>Lâu lắm rồi...(hai ta đều biết thế) <br>Nếu có gặp trên đường cũng vậy <br>Không một câu chào cũng chẳng hỏi: vì sao? <br><br>Nếu để em nói một lời nữa thôi <br>Thì em sẽ nói rằng em rất tiếc <br>Phút cuối em chưa nói lời "tạm biệt" <br>Chỉ hai từ bình thường đến nhỏ nhoi <br><br>Nếu anh biết rằng em rất muốn đến chơi <br>Như ngày xưa em vẫn thường mong như thế <br>Sao bây giờ mỗi buổi chiều bóng xế <br>Vòng xe ngập ngừng trước ngõ ... lại thôi...<br><br>Anh là Anh <br>Và em là em <br>Là hai người nên có thể đi hai con đường hoàn toàn khác <br>Nhưng Anh thấy không??? <br>Lá nơi nào cũng đang xao xác <br>Bởi chúng mình cùng gặp một mùa thu <br><br>Nếu Anh biết rằng em vẫn thường viết thư <br>Viết nhiều lắm... để rồi không dám gửi <br>Nếu Anh biết em vẫn muốn gọi điện <br>Chỉ để nghe chuông reo... <br><br>Chúng mình không còn là bạn của nhau <br>Nhưng em vẫn nói là em rất tiếc <br>Em tiếc không nói được câu "tạm biệt"</span></p>
Posted in: Poem
Be the first person to like this.